TSC autoportrait
Trịnh Công Sơn autoportrait circa 1970
Nhớ ngày chúng ta còn rất trẻ
Tặng NgôvănTao très cher ami!
Exiled we are from the city, from the land, our home-country.
We are perennial travellers going into the sunset.
In our heart, there is a mute melody.
In our eyes, the sun is shining to make the children's smiles
becoming flowers, flowers of hope, of love and peace
We have them all in our hands to present to our companions
in the meanders of human living world.
(translated short french poem, extracted from the collection "Les beaux jeudis", one hundred multilingual poems of Trinhcongson and Ngovantao, spring Montreal 1993)
Xa nhà, xa đất nước quê hương
lữ khách trên đường giữa chiều hôm
nhưng trong trái tim ta âm thầm điệu nhạc
trong mắt ta có mặt trời êm dịu
cho nụ cười non trẻ là những bông hoa
của tình yêu, hy vọng và hòa bình
trong vòng tay ta để mang tặng
cho đời, cho sự lưu vong
những mảnh hồn lưu vong trong cõi tạm
Nhớ ngày chúng ta còn rất trẻ
Tặng NgôvănTao très cher ami!
Exiled we are from the city, from the land, our home-country.
We are perennial travellers going into the sunset.
In our heart, there is a mute melody.
In our eyes, the sun is shining to make the children's smiles
becoming flowers, flowers of hope, of love and peace
We have them all in our hands to present to our companions
in the meanders of human living world.
(translated short french poem, extracted from the collection "Les beaux jeudis", one hundred multilingual poems of Trinhcongson and Ngovantao, spring Montreal 1993)
Xa nhà, xa đất nước quê hương
lữ khách trên đường giữa chiều hôm
nhưng trong trái tim ta âm thầm điệu nhạc
trong mắt ta có mặt trời êm dịu
cho nụ cười non trẻ là những bông hoa
của tình yêu, hy vọng và hòa bình
trong vòng tay ta để mang tặng
cho đời, cho sự lưu vong
những mảnh hồn lưu vong trong cõi tạm