Thời Gian -To remember Bùi Giang
Quế Anh (oil pastel on paper) Gửi Em – A message for you
Time
Thank you to be remembered
thank you for the little note
Have I lost though the reason
to look for you and ask for my due
and see you in another time in another place
The winter is coming close
and I feel so misfit
I too regret the summer
and the opportunity to sail you through the lake
Now I wish you were here
to see the autumn leaves in the sky
you were there to drink the Ts’ wedding wine
To be present and thoughtful
you will make the light out of the rain
the sorrow out of the cold
the melancholy out of the night
Oh! keep me, please, the sun in your eyes
1982
Lời Bạt
Tôi đã đi nhiều nơi trên thế giới. Tôi đã học hỏi ở sách vở và ở trường đời. Nhà thơ Bùi Giáng đã là người bạn tôi hằng chờ đợi, người thày tôi hằng tìm kiếm.
Từ năm 1952, Bùi Giáng vẫn chỉ sống ở Sài thành, nhưng nhà thơ đã đi lang thang tận cùng thành phố. Bùi Giáng không bao giờ đặt chân đến một Đại Học, nhưng người thi sĩ thâm hiểu văn học của toàn thế giới, ngay trong ngoại ngữ: Hán, Pháp, Anh, Đức…
Một ngày hè năm 1995, Bùi Giáng có ý dịch mấy bài thơ tiếng Anh của tôi: “Thời Gian” và “12 Tháng”. Tôi đã viết những bài này suốt năm 1982 cốt yếu ở Montréal, Canada, một thành phố Bắc Mỹ, mùa đông dài và giá lạnh. Những bài thơ tiếng Anh này mang tình ý của tôi trong thời gian đó, trong không gian đó. Lại còn đa mang những lý thức, những đặc thù ngôn ngữ của văn học Anh văn nữa chứ!
Nhưng Bùi Giáng đã cho tôi hiểu rằng vấn đề không phải là dịch thơ, mà là tiếp nhận một thi hứng, sống lại một linh cảm, một tâm thức không bao giờ phai nhạt của cuộc đời….
Dịch xong bốn bài “Thời Gian” và ba tháng “một, hai, ba”, vì sức khỏe Bùi Giáng không tiếp tục nữa….
1997-Ngô Văn Tao
THỜI GIAN
Cám ơn em đã đáp lời
ơn em đã có tiếng mời tương thân
Như rằng anh đã phai tàn
tìm em thấp thoáng trong màn sương đêm
Hỏi em còn nhớ hay quên
Vì mong đợi mãi em đền đáp tôi
Đá vàng chỉ thế hay thôi
vẫn thương vẫn nhớ một đời về nhau
Phương trời tận cuối mai sau
không gian vô tận bể dâu mịt mờ
mùa đông cây ngã la đà
trong xanh giá lạnh tuyết sa đầy trời
Tiếc thương quá độ - em ơi
mùa hè lộng lẫy cuối trời đã xa
Tiếc thương cũng thế thôi mà
lỡ xưa hội ngộ cùng ta dựng bồng
suốt miền hồ nước liễu buông
Xin em ở lại một vùng lau xanh
cùng nhìn thu rộng mông mênh
lá cây cùng gió tiếp nghênh cõi đời
Trở về bước vội - em ơi!
rượu ai hôn phối anh mời một ly
Rưng rưng giọt lệ tỉ tê
trùng lai rượu ấy nhu mì hầu em
Gần xa bóng lẻ êm đềm
riêng ai lặng lẽ bên thềm sầu tư
Đèn mờ góc phố trong mưa
hiên ngoài ủ dột người thưa lạnh lùng
Giờ nào hạnh phúc vô cùng
khi nao vâng tạc thủy chung một lời
Đã về quá khứ đâu rồi
đã sang quá vãng tuyệt vời mông lung
Ôi em! Tình mộng vô cùng
cho anh chút nắng nghìn trùng mắt em
1995 – Bùi Giáng
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ