Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2009

Hồi tưởng - The leaves of memory


Quế Anh (acrylic on canvas 40x50cm) Hồi tưởng - The leaves of memory

Memory

It was as a leaf blown away by the wind
A keen regret for a bygone story
It was a shiver going back in Time
On a tenuous path of memory

You came back from the fields
Beautiful and smiling in the sun of May
Figure half-hidden in a posy of flowers
So young and so childish to be embraced with love

It was as in yersterday – the tender story
A crystalline dream but with my silly heart
Not knowing how to love you
. . . . .. . and to shield your innocence

From the turmoil of un-kept promises
Dripping tears along my bony cheeks
For the hazy story-image of Memory
13.10.09


Le sonnet original
Mémoire

Ce n’était qu’une feuille emportée par le vent
Rien qu’un amer regret de l’ancienne histoire
Ce n’était qu’un frisson à remonter le temps
Au fil ténu, au fil ténu de la mémoire

Tu revenais des champs belle et radieuse
Mois de Mai, la lumière était à en pleurer
Ton visage caché parmi les fleurs, rieuse
Les lèvres de l’enfant qui serait à aimer

Ce n’était que d’hier – Oh! histoire d’hier
Du rêve cristallin, de mon coeur trop fier
Pour avoir pu t’aimer et garder ta jeunesse

Des douleurs de la vie et des vaines promesses
Les larmes sur les joues à jamais essuyées
Au fond de ma mémoire une image embuée
22.2.1994

Ký Ức

Chỉ là chiếc lá gió lay
Một niềm lưu luyến đắng cay sinh bình
Chỉ duy rung động tâm tình
Ngược thời gian gặp tơ tình vu vơ
Em về từ ruộng từ đồng
Đẹp và lừng lẫy tưng bừng niềm vui
Tháng Năm, ánh sáng ngậm ngùi
Khóc trời khóc đất khóc người người ta
Mặt em vùi ngập ngọc ngà
Trong tình mộng tưởng trong hoa đầu mùa
Hài nhi môi miệng cười đùa
Chỉ là câu chuyện hôm qua
Ồ! Câu chuyện chỉ hôm qua tới giờ
Trong veo tinh thể giấc mơ
Trái tim kiêu hãnh ai ngờ biết yêu
Yêu nhau sương sớm nắng chiều
Yêu nhau bảo vệ diễm kiều xuân xanh
Tồn sinh khốc liệt đã đành
Xin em cứ bước thập thành vi vu
Thưa em, đôi má tuyệt trù
Từ đâu ngấn lệ pha mù mắt em
Tài hoa anh biết nghiêng mày
Soi em gương vỡ một ngày thâu đêm
24.2.1994
Bùi Giáng (trích từ tập thơ “Vào Chung Cục Thơ-La commune poétique abventure” Bùi Giáng-Ngô Văn Tao. Nhà Xuất Bản Hội nhà Văn – Việt nam 2000)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ