Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2009

Trái tim - The hardened heart


Quế Anh (acrylic on canvas 40x50cm) Trái tim – A hardened heart

….The days were flowing away

the flow of my life with joys and sorrows

it should be decanting in my soul a profound sadness

As one used to be full of hate

I did not know how to love

As one had to beg to survive

I could not receive and accept

You who will come along on my ancient roads

have a moment of silence by my graveyard

there might be a rock in the land

striving for a better world

my sadly hardened heart….


17.12.09

(extracted from a long vietnamese poem 1980)


Một đoạn thơ (trích)


…Thịt xương tan trái tim còn nguyên khối

cuộc đời xưa đã qua rồi

mà tôi còn đắm đuối

vẫn hằng mong trở lại đất trần gian

nơi chim về lá đẹp mái nhà tranh

khi trăng rụng thu vàng thành phố mến

và nắng chiều mở rộng lòng tôi như song cửa

khi tuyết rơi dịu nhẹ hồn tôi nhánh thông gầy


Tôi đến cuộc đời nằm gọn trong lòng mẹ

đất miền Nam thấm nhựa chiếc thân tôi

những người da vàng tóc thẳng

mắt đen nghiêng

dìu thương tôi ủ nồng trong tiếng hát


Ngày mộng mị dài như bất tận

mây bay đi in hình bao ấn tượng

nắng trưa hè nặng trĩu mái đình cong

người mẹ bàn tay hiền như suối mát

trán con đây xoa nhẹ giấc ngủ chiều

Đời đẹp vậy và lòng người rộng lớn

có phải chỉ vì ngày vui ngắn ngủi

và hy vọng mới chứa đầy trái tim non


Tôi đã lớn áo khoác ngoài làn ngô chín

mắt hé mở bừng tỉnh trước cuộc đời

vai sánh bước với vạn người chung sống

Em yêu xưa

… ..bên vườn hoa xóm học

im hơi nghe sao lùa trên mái ngói cây che

đêm xuống lạnh cũng mang màu tìm biếc

gió buông màn thơm ngát vị hoa ngâu

Ôi! tình yêu của lòng anh hẹn ước

không phai màu khi nắng chiếu phương đông


Trôi đi mãi phút buồn vui hẹn gặp

của ba vạn sáu nghìn ngày

lắng trong hồn tôi cũng có những mảng sầu hối tiếc

người ta còn thù nên tôi đã không biết yêu

và bên đường còn kẻ xin nên tôi đã không biết nhận

Những bạn đến đi trên đường tôi đã bước

đây nấm mồ hoang của lòng tôi ớn lạnh

tim sắt đá vi tình đời không hoàn mỹ…..

1970 (trích từ : “Một Ngàn Năm Nữa” trong tập thơ “Nuages-Mây”- ngô văn tao. Montréal 1988)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ