Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Hai, 2 tháng 11, 2009

Diễn viên - An act of poetry


Quế Anh (oil pastel on paper) Diễn viên - An act of poetry


The joint adventure of poetry

Having in our mind the open universe
An waste land and a sky to offer
To realize in a flash the whole reality
Human cry and hearty appeal for love

We will tell out the unsaid speeches
Absurd desires and the lost innocence
Live again and again this dying century
In mourning and dreadful sufferings

We stand up to the end this joint adventure
Over the years and beyond our bondage
With our strength build a sky-scraper tower

Sole with the rocks and the stones of our dreams
And in the night stick the morning star
The poetry scheme, our shining destiny
1.11.2009


Le sonnet original
La commune poétique aventure

Porter en soi l’espace infini disponible
Comme un vide gratuit un ciel pour donner
Saisir dans un éclair tout le réel impossible
Le cri d’homme l’immense coeur prêt à aimer

Je vais me reprendre les paroles non-dites
Le désir de vivre l’enfance qui s’envole
Pour remonter au bout de ce siècle sans mythes
Parsemé de nos deuils – tristesses bénévoles

Car nous avons vécu une étrange aventure
Au-delà du temps et de la vie qui s’emmure
Car nous voulons construire ensemble mainte tour

Avec les rocs et les pierres de notre amour
Et dans le ciel planter l’étoile de demain
Poursuivre le rêve, notre commun destin
14.3.1994

Vào Chung Cục Thơ

Mang trong mình một không gian
Vô biên vô tận cưu mang đi về
Còn tuồng còn tỉnh còn mê
Luôn luôn ôm lấy ngón nghề thả buông
Rằng trong cuộc chết như không
Trái tim lăn lóc sẵn dâng trao người
Bấy chầy mạo hiểm ăn chơi
Cuồng điên vô tận cõi đời dở dang
Tập thành thể lệ lang thang
Lời thơ có mất vô thường còn lưa
Chúng ta người ngợm không ngừa
Trải bao buổi sớm buổi trưa bơ thờ
Không bờ trọ - kiếp bơ vơ
Vô thời vô thể không thơ không thần
Khi xưa vàng đá sông Ngân
Một lời vâng tạc vô ngần nhớ nhung
Khối tình chung bóng mông lung
Quan san tái lập nghìn trùng biển dâu
Vì nhau ở chỗ ngày sau
Cùng nhau sống mãi tuổi đầu tuổi thơ
Núi cao sông rộng miết mờ
Đoạn trường đi hết mộng mơ âm thầm
Mai rồi còn lại dư âm
Trần gian sẽ biết khối tâm tặng người
21-3-1994
Bùi Giáng – Ngô Văn Tao

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ