Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009

Tinh trong kỷ niệm - A moment to remember


Quế Anh (oil pastel on paper) Chợt nhớ - A moment to remember


ANNE

You have been here
so lightly present
that in the middle of the night
I would like to write to you
about the water-lentil flowers
violet flowers adrift away
on the foamy river

There is a memory
just like a muttering leaf
there is the winds’ murmur
to be lost in the wind

Will you ever be back
to the shore of this land
the sea becoming then deep-blue
and all the fields greener
I wake up in the night
listening to a song
the song of the rain

If there is a moment to remember
it should be an instant to be back in love
but the winds take away
the water-lily flowers
and the wild reeds’ whispers
Oct.2009


Le poème original
Anne

Ainsi tu as été présente
d’une présence si légère
que dans un réveil de la nuit
j’aie voulu t’écrire
des écumes-lentilles d’eau
dont le courant emmène
les fleurs de couleur violette

Il y a un souvenir
comme la feuille qui frémit
il y a un murmure
le murmure des vents
que le vent emporte

Sur la rive de ce pays
reviendras-tu jamais
pour que la mer soit belle
et les plantes pleines de sève?
Je me suis réveillé dans la nuit
pour écouter le chant
le chant de la pluie

S’il y a un moment à regretter
il y aura un instant pour aimer
Mais le vent ne retient
et jamais ne reviennent
la fleur du liseron
et le chuchotement des roseaux
Saigon 20-1-1994
(extrait du recueil de poésie: La commune poétique aventure – Bui Giang et Ngo Van Tao 2004)

Tình trong kỷ niệm

Thế rủ, nàng đã từng là
Tuyệt vời nhẹ nhõm ngọc ngà tái sinh
Thế rồi tỉnh mộng bình sinh
Ta mong muốn viết tâm tình cho em
Với em bèo nổi hoa chìm
Đi về vô tận vạn nghìn về chơi
Với em tình mộng tuyệt vời
Tình trong hoa nụ không lời nói ra

Ở trong có một sơn hà
Tình trong kỷ niệm, lá hoa dậy lừng
Có lời thủ thỉ gió đưa
Có lời gió lấy đem đi đâu là….

Bên bờ xứ sở này đây
Nếu em trở lại khiến trời biển xanh
Khiến cây cỏ thắm lá nhành
Từ sinh hoạt thể đồng thanh đợi chờ
Sịch mành tỉnh giấc bơ vơ
Giữa đêm bất chợt tờ thơ trùng phùng
Niềm tái ngộ nỗi ngại ngùng
Kể làm sao xiết trùng trùng tiếng mưa

Ấy ai một phút tiếc thương
Ấy còn một phút dị thường thương yêu
Tuy nhiên gió dậy quá nhiều
Thuần thanh lô hỏa xế chiều đi đâu
Bông bèo rau muống mộng đầu
Và lời thủ thỉ thì thào bông lau…
20.9.1994
Bủi Giáng ( trích từ tập: Vào chung cục thơ – Bùi Giáng-Ngô Văn tao)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ