Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2009

Chúng ta là tất cả - You and me


Quế Anh (oil pastel on paper) Chúng ta là tất cả - You and Me


An extracted

….
Every door has to be closed
The curtain drawn to enclose and to separate
Better silent for not to die
In avowal of love
or begging for forgiveness
….
I shall fall in love of a presence
Adore a certain look
To have a friend so kind and so generous
Accepting me as his road-companion
…..
In the world I have to be by myself
But I would embrace all in my heart
9.2009


Giữa đám người tôi vẫn riêng tôi
và lòng tôi là tất cả


Mái nhà trước mái nhà sau lại một mái nhà
những hàng cây những hàng cây và những hàng cây
người trong dẫy phố và dẫy phố trong lòng người
ai cũng như ai và ai cũng như tôi
cùng một trái tim cùng một tâm hồn cùng một giấc mộng
tôi ngồi khi tất cả mọi người đứng
tôi đứng khi tất cả mọi người ngồi
rồi chúng tôi cùng ngồi rồi chúng tôi cùng đứng
anh ngồi tôi đứng anh đi tôi ngồi
anh đi trước tôi đi sau và anh đi sau tôi vẫn đi trước
lòng anh như hoa nở lòng tôi như hoa nở
chúng ta cùng yêu chúng ta cùng ghét chúng ta cùng hờn
bàn tay anh bàn tay tôi vẫn một bàn tay

Giữa đám người tôi vẫn riêng tôi
và lòng tôi là tất cả

Tôi ghét những sự bình thường hay nhỏ mọn
tôi không bao giờ ca những cảnh xấu xa
chuyện người ngồi rặn bỏ những đồ thừa dư trong bụng
và ai đây lạnh nhạt sống hôm qua như giờ này
nhưng đối với kẻ a dua lẫn lộn giữa đám người
tôi trìu thương hết tim tôi biết bao anh có tội
nằm trong ngục khám nhìn qua chấn cửa có một khoảng trời
bỗng thấy lòng mình hòa hợp với mọi người trong một phút

Tôi là bạn
tôi là anh
rừng cây có lá hay không có lá
tôi là mặt trời
tôi là trăng lặn
buồn chết cùng vui sống
tôi thoáng hiện như một nụ cười
cỗi lạnh như một chiếc thân già
mảnh tường trơ ngàn xưa và vĩnh viễn
tôi là người thợ hòa mình cùng tập thể
tôi mở rộng như một đại lộ tràn đầy
muôn giây tình ràng buộc những lớp chân đi
Tôi là bạn
tôi là anh
nếu anh cười nếu bạn khóc
tôi cũng cười tôi cũng khóc
… … …. … ….tôi cũng yêu
Nghệ sĩ thần tài vẽ một bức tranh nguyên
không quên những nỗi thầm tư u tình và lặng lẽ

Có cánh cửa cài then nên khóa trái
Có tấm mành che dầy đặc để ngăn đôi
Và im lặng vì vội chết một mảnh hồn
Trong mỗi lời tình tự trong câu sám hối

Để bàn tay anh bàn tay tôi
phân sẻ cùng chung một đường sống
để mỗi người không quen đều gần gụi
ai cũng là bạn không ai là thù
để ngày xuân riêng cũng có vệt màu dịu nhẹ
ứ đọng tình yêu là hình bóng của mùa thu
Tôi trìu thương một nét mặt
tôi thầm yêu một khóe mắt
để tôi có người đồng chí đại lượng hiền từ
sẵn sàng tiếp nhận tôi như một bạn cùng đường
để chúng ta cười chung để chúng tôi vui hát
san sẻ ngọt bùi cùng mọi kẻ cô đơn
tôi gặn bỏ hết trong tôi những khía cạnh
nhẹ nhàng và ích kỷ
hờn ghen cùng hiếu thắng
để toàn vẹn mình tôi là những ý đẹp những tình hiền
tỏa ấm trên loài người ánh sáng
…. …. …. …. của lòng tôi khép lại

Giữa đám người tôi vẫn riêng tôi
và lòng tôi là tất cả
1960 ( trong tập thơ : Nuages-Mây, ngô văn tao Montréal 1988)

Hồi ức : Năm 1974 tôi gặp Trịnh Công Sơn, năm 1978 tôi gặp Văn Cao. Chia sẻ đôi lời về nghệ thuật, tôi đã đọc cho TCS và VC bài thơ trên; tôi có cảm tưởng như là tôi đã biết mở cửa để được tiếp nhận như một người bạn cùng đường!

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ