Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2009

Cảo thư - Papyrus


Quế Anh (sáp màu trên giấy) Cảo Thư – Papyrus

Papyrus (Elegy for the poet: Bui Giang)

Now it was over with thy dreams
The wind chased clouds away to the sea
We are left with faint ray of hope
May thou rest in the twilight-silence

Thou has shown us road back to fatherland
Ancient time of lost dawn promises
High noon in the glorious month of May
With flowers in bloom from the Ion Sea

We bid thee farewell, poet and sage
Tears dripping in our stricken heart
On the land which will not be the same

On the open land for future seeds
That thou silently sowed in the wind
For us to survive
adrift in the waves of our time

2009
De la version originale, sonnet français: Papyrus, en bas



Cảo Thư (khóc thi sĩ Bùi Giáng)

Thôi tàn canh mộng cùng ai
Lung linh nắng quái lạc xa cõi trần
Gió bay mây trắng về trời
Vườn chiều sáng dịu xin người ngủ yên

Khi xưa cố quận quê nhà
Cùng ta hứa hẹn mai sau địa đàng
Khi xưa nhắc nhở xuân thì
Hội hoa Hy Lạp non thề còn đây

Thi nhân hiền giả bạn đường
Riêng ta nhỏ lệ đoạn trường biệt ly
Thấm nhuần một cõi từ bi

Cho đời hiển ngộ ngày vui lại về
Nghe ra vang vọng thơ người
Lụy trần rũ sạch luân hồi bể dâu
2000

Papyrus
élégie à Bui Giang, le poète (1926- le 7 Oct.1998)

Maintenant que tout est fini, tout de tes rêves
Il ne reste plus que lumières de l’espoir
Le vent chasse les nuages le long des grèves
Que tu te reposes dans la douceur du soir

Tu voulais retrouver le chemin au vieux pays
A l’histoire perdue des promesses manquées
Tu nous montrais le grand Midi du mois de Mai
Les fleurs de la Grèce que nous avons rêvées

Prophète-sage, nous te disons adieu
Nous versons des larmes au plus profond de l’âme
Graines du futur dans la terre de ce lieu

De ce lieu qui ne sera plus jamais le même
Quelles feuilles, quels mots que tu semais au vent
Pour nous
être humain en dérive au gré du temps

7.10.1998

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ