Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

Trăng sáng - The moonlight

Quế Anh (acrylic on paper)

Trăng sáng – The moonlight



The moonlight sonata

(in memory of Anna Akhmatova)


All will be the same and survive my death

The starling’s lonely song in the early morning

The breath of wind from the ocean

The breeze which carried my dreams and sorrows


It seems that I heard a voice from the eternity

For another world, for a stay in a new star

The moonlight sonata is coming to an end

But the moon will shine through the cherry bloom


The road that I have to take is a white lane

Winding in the grove, in the emerald light

With the whisper of the night and my soul’s murmur


The wood is quiet and peaceful, such an wonder,

But weary traveller, I shall go on

Through the wood, into the mist of the dawn

25.6.09


Điệp khúc trăng thanh


Khi tôi chết, tất cả còn lại

Tiếng chim vang vọng cả bầu trời

Ngọn gió thổi từ trùng khơi biển cả

Trôi đi những giấc mộng và tình buồn


Tiếng ru nào gọi tôi vào hư vô

Ngủ triền miên trên một vì sao

Dẫy cây mai lung linh ngọn lá

Trăng vẫn về, khúc nhạc của hồn tôi


Tôi ra đi trên con đường phẳng lặng

Xanh như ngọc êm ả giữa hàng cây

Đêm thì thầm và hồn tôi than thở


Cuối rừng kia với vừng trăng sáng!

Nhưng lưu luyến chi, tôi vẫn phải đi

Ra đi mãi mãi buổi sáng mai này

25.6.09



Le sonnet original

La sonate au clair de lune

(à la mémoire de Anna Akhmatova)


Que tout revienne et que tout survive à ma mort

Le chant matinal égaré de l’étourneau

Et la brise printanière des mers lointaines

Lourde une fois de mes rêves et de mes peines


Vers l’éternité, une voix douce m’appelle

Permanent repos sur une étoile inconnue

En haut des cerisiers, dans la clarté des feuilles

La lune vient, que la sonate se soit tue


Le chemin que je vais prendre, sera si calme

Blanc parmi les bosquets, lumière d’émeraude

Bruissement de la nuit, mumure de mon âme


Si là, au fond du bois, il fait plus clair encore

Mais à m’y attarder, je ne suis qu’un errant

Bien las de partir à la brume du matin

30.7.1999

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ