Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2009

Hoài niệm - Remembrance


ký họa Quế Anh

Hoài niệm-Remembrance


REMEMBRANCE


From faraway, from nowhere

The white sailboat is coming out

Getting closer and closer in my vision

The image of many years

The sound of running water in a dry creek

Remembrance of lost desires


I did not live fully our love

Wandering aimlessly in the light-city

Blinded by the sun of the bare lands

How could I see you again

Gracefully coming out of the sea

Hold you tenderly in my embrace

Overwhelmed by the deep beauty of your art


Would you tell me

That we could live once more

In the twilight of summer end

The life-play has to be closed

With the falling silence of the night

January 2009

Ngô Văn Tao


Hoài Niệm


Từ xa xôi, từ vô cùng

Cánh buồm trắng như lượn sóng

Hiển hiện dần dưới mắt anh

Hình ảnh của những năm xưa

Tiếng nước chảy trong khe suối cạn

Những kỷ niệm buồn của dục vọng


Anh không biết sống mối tình của chúng ta

Lang thang vô định trong kinh thành ánh sáng

Đôi mắt mờ dưới mặt trời của đất khổ

Làm sao anh nhìn lại em

Lung linh bước ra từ sóng biển

Nhẹ ôm em trong vòng tay ái ân

Cùng chìm vào màu sắc của bức họa


Em thầm nói anh nghe chăng

Chúng ta sẽ sống lại một ngày

Trong hoàng hôn của cuối hè

Màn kịch đời đã khép

Với im lặng đi vào đêm ...........2009



Mémoire


De très loin de nulle part

La voile blanche apparait

Elle s’approche dans ma vision

L’image des années passées

Le bruit de l’eau dans un ravin asséché

Triste mémoire de nos désirs


Je n’avais pas su vivre notre amour

Errant sans but dans la ville de lumière

Toujours aveuglé par le soleil du désert

Comme j’aimerais te revoir

D’une splendeur sortir des flots de la mer

Doucement te bercer dans le creux de mes bras


Emerveillé étais-je de la beauté du tableau

Et tu pourrais me dire

Que nous aurions des jours à revivre

Dans ce crépuscule de fin d’été

La scène de la vie jouée

Le rideau était baissé avec le silence de la nuit

2009-NVT

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ