Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2009

Don Quijote


Quế Anh ( oil pastel on paper)....... Don Quijote

Caballero de la trista figura ( an extracted)

On the frontline of LOVE

Covered by dead warriors

General TIME spreads

His black colours of glory

To which I devote my soul

And my dreams

Dulcinea! My Dulcinea


On the frontline of LIFE

All is devastation

General NEGATION sticks

His flags on the cities of light

In the name of change and progress

And in me just loneliness

Unending hunger and destitution

Oh! My country, my home country


On all my battle frontlines

I beat the drum of retreat

General OLD AGE sounds

His fanfare of victory

Over my resistance and my foolish whims

Rocinante! Cringe to his honour

I do, putting down my cask, my armor

And the vanquished knight’s spear

O! Frenzy, my death frenzy

6.2009


Caballero de la trista figura


Trên mặt trận của tình yêu

Rải đầy xác chết

Tướng quân Thời Gian rầm rộ

Ngọn cờ đen phất phới

Tôi xin trao hồn

Và từ bỏ giấc mộng

Dulcinea nàng ơi!


Trên mặt trận của cuộc đời

Chỉ có tan tành và đổ vỡ

Tướng quân Lãng Quên đã cắm ngọn cờ

Trên những thành thị của ngày mai

Nhân danh đổi thay và tiến bộ

Nhưng trong tôi là sự cô đơn

Đói khát và nghèo nàn

Ôi! Đất nước của lòng tôi


Trên những tiền tuyến thủng nát

Tôi đánh trống bãi trận

Tướng quân Già Nua cho thổi khải hoàn ca

Trên những thành trì sụp đổ

Như những ảo tưởng không đâu

Hãy cúi lưng đi, ngựa mày ơi!

Tôi xin cửi mũ và cửi giáp

Và dâng hàng chiếc giáo gẫy

Ôi! Điên rồ, điên rồ với thần chết

6.2009

Caballero de la trista figura (un extrait)

Sur le front de l’amour

Il n’y a plus que cadavres

Le général TEMPS amène son ombre

Le drapeau noir de sa victoire

À laquelle je dédie mon âme

Et mon rêve

Oh! Dulcinea, Dulcinea, Dulcinea


Sur le front de la vie

Il n’y a plus que ravages

Le général OUBLI plante son étendard

Sur les villes de lumières

Et toujours en moi la solitude et la faim

Et le dénuement

Oh! Mon pays, mon pays, mon pays


Sur le front de toutes mes batailles

Je bats le tambour de la retraite

Le général VIEILLESSE fait résonner la fanfare

De son triomphe sur mes vélléités

Sur mes aspirations muettes

Courbe ton échine, Rocinante

Depose le casque et les armures

Et la lance chevaleresque

Oh! Mon délire, mon délire, mon délire

1988

(extrait du long poème du même titre dans Papyrus, Ngo Van Tao 2000)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ