Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2009

Mở đầu - The prologue


Quế Anh (oil pastel on paper) Cùng bay bổng – Flying together


Prologue

Thinking and hoping, to become and to despair
Turning it back but unable to live it again
To be full of wills and let in oblivion
The tiny dust, incrusted somewhere
In our face’s wrinkles leading to the unknown
To love wholly with our heart and be unfaithful
Even to ourselves, deplore it into the wind
Blowing off our name and the love’s one
Longing, as if it was possible, for a permanence
In the dwelling of the exiled, lost travellers
Oh! Just going up and quietly departing
Into the blue sky, serenely over the mountains

I’ll have my hide-out high in the mountains
The North star to guide your paths
If ever are we going to meet
We will take together a flight to the infinite
May.2009


Trầm tư hy vọng trở về và nuối tiếc
Quay mặt lại và không một lần sống lại
Thèm khát bao nhiêu để mà quên
Hạt bụi huyền khảm trên đường nhăn
Con đường đưa ta về vĩnh cửu
Yêu tận cùng để mà phụ bạc
Phụ bạc người và cả chính ta
Ước mơ chi cõi vĩnh hằng cư ngụ
Dưới mái trọ đau thương và phiền não
Hãy bay lên cao và lẳng lặng đi
Cùng tan biến vào trời xanh núi biếc


Tôi dựng ngôi nhà trên núi cao
Sao hôm sẽ mãi mãi dẫn đường
Để ta sẽ cùng nhau gặp lại
Và cùng bay bổng giữa trời xanh
Nvt 2000


Le prologue original

Une pensée un espoir le devenir le regretter
Nous retourner sans trouver sans pouvoir revivre
Désirer mille choses et oublier pourtant
Ce grain de poussière incrusté quelque part
De la ligne de notre visage à celle de l’éternité
Aimer à fendre le coeur être continuellement infidèle
Une image et à nous-mêmes pour le redire au vent
D’emporter son nom et aussi le nôtre un soir
Aspirer comme si c’était possible à une permanence
Dans la demeure de souffrances et de pas perdus
Oh! Seulement monter et calmement partir
Dans l’air bleuté combien serein des sommets

Je bâtirai mon nid en haut de la montagne
Une étoile accrochée pour vous guider le pas
Et si nous devrions enfin nous retrouver
Ensemble irions-nous dans un vol imbrisé


Nvt 1985

(Du recueil Papyrus-Ngo Van Tao 2000)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ