12 tháng 11-2012
Quế Anh oil pastel on paper
Vô Đề
Tiễn em đi trong một ngày thu
Rừng phong lá đỏ rụng đầy
Tiễn em trong mùa đông chớm lạnh
Ngày ngắn đêm dài như muốn khóc
Tiễn em nhớ những ngày xuân
Nhạc buồn vang dội mênh mang
Những chiều hè nắng đổ
Biển động sóng vỡ tan tành
Bốn bức tường là bốn bức họa
Trên thảm phòng ngổn ngang tượng đá
Thế giới của em đây!
Cô đơn và nồng nàn
Khát khao và lạnh lẽo
Vô cùng trong sự phi lý
Mong manh của cuộc đời
Anh đã ngập ngừng ở ngưỡng cửa
Ôi! Những chùm hoa của nghệ thuật
Em đưa những cành khô lên trời xanh
Như muôn ngàn chim hót
Anh muốn là nhạc sĩ
Để ru em về thế giới đó
Anh muốn là thiên thần
Để dìu em bước nhẹ trên đường trăng
Tại sao chúng ta không là hai con đường
Song song để gập nhau ở chốn vô cùng
Anh chỉ là cánh diều đứt dây
Ôm đầu gối đất
Khóc với trái tim hư không
Chỉ một niềm nuối tiếc
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ