Nói cho em ... Dis-moi...
Quế Anh (oil pastel on paper) Màu vàng của tủi hờn – The darkness of oblivion
Dis-moi, dis-moi….
Où était mon rêve?
Où était la souffrance qui m’est due?
Et notre saison d’ombres et de lumières
La fleur que tu m’as donnée
et toutes les roses que tu aurais aimé me donner
pour qu’avec le bonheur
j’aie le bleu de l’espoir!
De toutes le couleurs de l’hiver
Blanche serait mon nom
Et nous marchons sur le froid fil d’acier
entre le jaune des mensonges
et le noir de l’oubli
Where was my dream?
And all the sufferings mine
Gone was the season of lights and shadows
The rose that you presented me
And all the flowers you would offer me
for the elusive happiness
and the blue of promises
For all the colors in winter
my name is Blanche
And we keep on walking
by the cold steel line
the edge between yellow of denials
and darkness of oblivion
Đâu rồi mộng mơ?
Đâu nỗi buồn em thấm thía
Những ngày mùa sáng trong và đêm tối
Anh tặng em một bông hoa
những bông hồng thầm hứa hẹn
như hạnh phúc
như màu xanh của hy vọng
Với màu sắc của mùa đông
anh gọi em là màu Trắng
và ta đi mãi theo dây thép lạnh
nằm giữa màu vàng của tủi hờn
và màu đen của lãng quên
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ