Nỗi niềm - Human bondage
Quế Anh (oil pastel on paper) Nỗi niềm-Human bondage
She came by the pale whitish lane
She came by the pale whitish lane
Flicker of flame, a ray in the night
She would disappear by this white lane
Into the darkness of human world
Outcome of sleepless nights
Could she guide us in the desert of existence
Shooting star from the nothingness
Non-being lightning to put us in evolution
By trial and error, in God’s silence
She was the gone astray angel
With a flutter of wings, opened the sky-symphony
It was as if in the perennial sadness
A voice – yours in the emptiness
Giving clemency to human bondage
29.8.2010
Le sonnet original
A Bui Giang
Elle est venue par cette ligne blanche
L’obscurité de la terre
n’abrite-t-elle pas
une clarté qui voile
en même temps qu’elle se dévoile?- Bui Giang
Elle est venue tremblante par la ligne blanche
Telle qu’une flamme, la clarté de la nuit
Elle se refuse par cette ligne blanche
Dans l’obscurité de la terre elle s’enfuit
Fruit de nos insomnies, ne pouvait-elle pas
Guider nos pas dans le désert de l’existence
Étoile filante venant de nulle part
D’un non-éclair nous remettre dans la mouvance
Dans le tâtonnement – silence de Dieu
C’était l’ange égaré de son battement d’ailes
A réveiller soudain la symphonie des cieux
C’était comme si dans la tristesse éternelle
Une voix – la tienne – redonnait la douceur
Aux choses humaines prises de pesanteur
1998
Lung linh sợi tơ vương
Lung linh sợi tơ vương
Lấp lánh trong đêm cùng
Bừng sáng người trong mộng
Tan biến vào hư không
Người mê hay người tỉnh
Nặng bước trên đường đời
Sao băng qua dãy núi
Lạc về chốn xa kia
Ngàn năm không thượng đế
Thiên sứ đến với người
Vỗ cánh động nhạc trời
Không không trời và đất
Vắng vẻ một lời ca
Thầm vang trong cõi tạm
8.2010
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ