Cánh cửa hẹp - The half-closed door
Quế Anh (oil pastel on paper) Hiện thành – In the depth of becoming
The half-closed door
Dedicated to Bui Giang
Could-we fall in distress in front of existence
By the solitude, bottomless souvenir
The fading memory of a presence
Sadness-moments in the depth of becoming
It was the breaking of being-boundaries
To reveal of our life the void and the abyss
Intense hole in the veil of time, an absence
With us in disarray and our self-inflicted wounds
It could be though wisdom that we learned to get
How to resign to human sufferings
With the spirit and the heart to maintain
Our stay on this earth-planet
Going through the half-closed door of happiness
In a long journey to other shore: Nothingness.
21. 7. 2010
Le sonnet original
À Bui Giang
Sommes-nous pris de peur face à notre existence
Au bord de la solitude, le souvenir
La mémoire qui s’efface, d’une présence
Les moments de tristesse au creux du devenir
Ce fut le bris de la frontière de l’étant
Révéler de la vie le vide et les abîmes
L’immense trou dans le temps laissé par l’absent
Avec le désarroi, le doute de nous-mêmes
Il serait une sagesse qui nous revient
A savoir accepter les souffrances humaines
Malgré l’esprit et la raison qui nous maintient
A vivre sur la planète qui nous emmène
Au-delà par la porte étroite du bonheur
Et vers l’infini sur la voie de la douleur
25.10.1998
Cánh cửa hẹp
Tưởng nhớ Bùi Giáng
Sao đây vẫn sống đời này
Bên sông cô lánh nhớ người ngày xưa
Nhớ ai khoảnh khắc bâng khuâng
Buồn thương quá khứ mai sau xé lòng
Cho ta đi đến tận cùng
Qua sông qua núi hư không nhọc nhằn
Phút giây chợt tỉnh giờ này
Mất người tự hỏi sao còn riêng ta
Suy tư nghĩ lại ngày nào
Đã chia nỗi hận nỗi đau cùng người
Suy tư thế sự xin đành
Theo mây theo gió mênh mông biển trời
Bước qua cửa hẹp chuyện đời
Lên đường khổ hạnh đi về bờ kia
22. 07. 2010
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ