Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010

Bui Giang - The wise sayings

Quế Anh (oil pastel on paper) Lẽ sâu xa – The wise sayings

In memory of Bui Giang (1926-1998)


As in my inkling, my sorrows were lasting

Deep and immense with trickling tears

As I would like to always mourn

The loss of happy days in your company


The breach of early morning sun

Hazily shining over the sleepy town

I started, getting away from obscure dreams

To look for you – birds singing up in the trees


You would be there, serene and gracious

By an old bodhi tree, ready to talk over mysteries

Being and Non-Being, the ever-living futility


Men trying to get out of misery

And I knew how to survive my nightmares

Keeping in my mind your wise sayings

27. 6. 2010



Tưởng Nhớ Bùi Giáng (1926-1998)


Nơi nào có vết thương đau

Về đâu mối hận mai sau vô cùng

Âm thầm giọt lệ nhớ nhung

Trong xanh nắng đẹp con đường vắng ai


Tưng bừng chim hót vòm cây

Mùa xuân rộn rã lá hoa đầy trời

Riêng ta lạc lõng mây trôi

Tìm người vẫn nhớ câu thơ thuở nào


Tìm người trở lại vườn xưa

Gốc cây vắng bóng còn ai chuyện trò

Nghe người hiểu lẽ sâu xa


Sự đời sự thế bao la cõi trần

Hư vô rũ áo trầm luân

Ngàn sau để lại nỗi sầu tạc ghi

2000



Le sonnet original

A la mémoire de Bui Giang (1926-1998)


Comme je prévoyais la douleur à venir

Elle me revenait persistante et immense

Les gouttes de pleurs à ne pouvoir retenir

Peines des jours passés à manquer ta présence


A manquer l’attente des matins lumineux

Le soleil à briller sur les rues de la ville

Et je partais chargé de songes ténébreux

A te revoir – Les oiseaux chantaient dans les feuilles


Tu serais là, empreint de ta sérénité

Sous un arbre, prêt à deviser du mystère

De l’Etant-Non-Etant, de la futilité


De l’homme qui cherche à combattre sa misère

Tu avais su me libérer des cauchemars

Mais de ta mémoire…personne ne pourra!

1999

(extrait du recueil de poésie: Papyrus – Ngovantao 2000)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ