Phạm Thái - The poet and his breaking heart love
Quế Anh (oil pastel on paper) Tìm nhau – The year long winter
In the name of Phạm Thái the poet (1777-1813)
precursor of the vietnamese romantics poetry
Let me not be overwhelmed with sorrows
My love! Do not take out the wings
I’ll call you with the name
Of the Sun and the Moon, of Winds and Clouds
Double stars of my heart
I’ll cover you in the lights of my life
Albeit of just a dream
The morning one dreams being a butterfly
The evening his soul flies away with the lark
I’ll lay spring flowers by your arms
Sing to you the cithara’s melody
Fading in the silence of the harp
Lost song of the twilight
I’ll keep you in my embrace
In strong wine rapture
The world turning into mourning autumn darkness
I’ll tell you the twelve months long poem
For the year long winter
For the whole death season
Phạm Thái chi tình
Em hỡi!
Ôi đừng vội, em ơi!, quên đôi cánh
Anh gọi tên em
và mãi gọi em
bằng mặt trăng mặt trời, bằng gió và bằng mây
vầng nhật nguyệt của tâm hồn anh thi sĩ
đắp thân em ánh sáng của cuộc đời
ngoảnh mặt lại dù đời chỉ là giấc mộng
buổi sớm nào ai còn mơ làm cánh bướm
ngày sau gửi hồn trong tiếng gọi đỗ quyên
đặt bên em vành hoa của mùa xuân
bài thơ xưa đã trong điệu sắt cầm
đã mất người chiếc đàn không trước gió
chiều tắt nắng trên đợt sóng dư âm
xin hôn em - môi son ngày xưa như rượu ngọt
zù trời đất xoay tròn cho quá mùa thu
mười hai tháng khóc thương em anh làm thơ
cho mùa đông dài hơn cả một năm
cho mùa đông dài hơn cả đời người
Rằng em trộm táo vườn đào
nên trong vải yếm phấn sao nghê thường
rằng em nhẹ bước mây sương
như sông đổ suối thác trường rừng sâu
rằng em áo gió vương màu
làm tiên mất cánh hương sầu vợi vơi
ta đây ở tạm cõi đời
thương em phong lạc hận thời thiên thai
Ngày xưa mây núi lẫn sông dài
Lý ông bầu rượu chiếc thuyền nan
thoảng nghe thiếu nữ bên bờ giậu
ngỡ mình tráng sĩ đã vì ai
kìm cương vó ngựa đạp đường hoa
tưởng em còn tóc tuổi mười lăm
lên non lội suối tắm mưa ngàn
hiện cái khuân vàng quá ánh nước
gọi anh em nói em làm duyên
thưa anh phận này xin hẹn ước
trên giải Ngân Hà mảnh thuyền quyên
Ẩn Lan! Ẩn Lan! mái tóc thề
Tưởng em trong gió lay cành trúc
cởi thay xiêm áo tuổi đôi mươi
tỏ cùng nhật nguyệt em lả lướt
gọi anh em nói em làm duyên
chi lang Phạm Thái Quỳnh Như thiếp
gửi anh hương phấn một đêm thôi
Ô hô! Ô hô!
nhân tình không vơi ly rượu cúc
Ô hô! Ô hô!
thế sự không đầy mắt mỹ nhân
日 月 之 情 情 有 盡
雲 山 的 夢 夢 還 虛
Nhật nguyệt chi tình tình hữu tận
Vân sơn đích mộng mộng hoàn hư
Yêu em trăng gió mây ru
Thương em khoảnh khắc nghìn thu sắc huyền
Giờ phút bên em mùa đông dài hiền hậu
xếp cánh lại, em ơi! xếp đôi cánh
hoài bão hoang đường giấc mộng bồng lai
trên cõi đời này một lần đã có em
một vầng trăng sao một vùng biển cả
một tia nắng vàng một thửa vườn hoang
rồi có mất dáng người khi mặt trời lặn
sáng đèn phi lý trên dãy cửa tha hương
vẫn lớp xe về theo nỗi thê lương
cái cô đơn của mảnh hồn đang chết
Giờ phút bên em năm dài dịu đẹp
con bướm màu để cánh trên nhành sen
cuộc tình qua êm say điệu nhạc
ngày nào tháng hạ anh đã nhìn em
như áng mây trôi như luồng gió nhẹ
như bài thơ như lời gối sẻ
rồi thời gian có tàn theo khói thuốc
gợn trên phố cũ trên đường quen
bao bóng ai đi bao tiếng trần ai
buồn đây đó một thiếu gì tuyệt đối
Giờ phút bên em cả đời lưu luyến
chậm cánh lại, em ơi! sao đã vội bay đi
anh gọi tên và thầm gọi tên em
bằng mặt trăng mặt trời bằng mây và bằng gió
phụ tình chi say động hũ rượu tiên này
trước sau rồi lỗi hẹn với trần gian thế sự
hạnh phúc nào chẳng có trong tàn phai
thiên đương nào vẫn nằm trong tục lụy
vầng nhật nguyệt của phần hồn anh kẻ sĩ
xin khoác vai em ánh sáng của cuộc đời
Ngoảnh mặt lại, Em ơi!
Dù đời chỉ là giấc mộng
(trích từ tập thơ Mây-Nuages. Ngô Văn Tao Montréal 1988)
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ