Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2009

Phong Lan - Orchid


Quế Anh (oil pastel on paper) Phong Lan – Orchid perennial


ORCHID

At the end of our life, there’ll be silence
As under the sun our unfulfilled desires
Orchid perennial, our vow of permanence
But of the bygones only the lost memories

In the morning, we are waiting for the sun
Opening lights in the dull cycle of the days
You come and present us with an orchid branch
Golden petals, the autumn dreams

Over the living and over our sorrows
You want to tell us about the waves of time
And our boats adrift in the eddy of its flows

Looking for the port, with no way to get home
And orchid flowers, our very passions
Hanging over the pond of forgotten dreams
26.11.09


ORCHIDÉE

A la fin de la vie, il viendra le silence
Comme sous le soleil resteront nos désirs
La branche d’orchidée, le voeu de permanence
Mais de notre jeunesse il n’est que souvenir

A l’aube attendons-nous le lever du soleil
Continuer le cycle de nos jours monotones
Et tu viens nous offrir des pétales vermeils
La branche d’orchidée, le rêve de l’automne

Au-delà de la vie, au-delà du regret
Tu voudrais nous parler du temps qui ne s’arrête
Le temps, une barque sur le courant des jours

Chercher un port d’attache, un espoir de retour
Et la fleur d’orchidée, le symbole chétif
Du rêve suspendu sur l’étang de l’oubli
22.2.1994



PHONG LAN

Trong cuộc phá vỡ tận cùng
Tử sinh còn một ngại ngùng lặng im
Từ trong vô tận nghìn nghìn
Ngành lan hé nụ cười tình kính dâng
Rằng từ ngẫu nhĩ mà ra
Chết từ sơ ngộ tố nga cuối cùng
Đóa hoa thu muộn lẫy lừng
Ai từng nhắc chốn ai từng nhớ nơi
Ai từng đã đến với ai
Ngành hoa xuân sắc đầu này yêu thương
Ngành lan huệ đóa hải đường
Bên kia thể dựng môi trường tái sinh
Phong lan sực nức một mình
Từng cay đắng lại tự tình hơn xưa
Thời gian dừng sững giữa trưa
Hoang mang tháng chạp thượng thừa ra giêng
Chúng ta – người ngợm ô duyên
Tình cờ tao ngộ thiêng liêng một giờ
Ai từ quốc sắc bơ vơ
Gặp ai như một bất ngờ nhìn nhau
Cậy ai tính mệnh yêu đào
Mỹ nhân như thể hoàng mao đọa đầy
Cậy ai chút cỏn con này
Niềm đau tơ tóc thánh ngày thâm sâu
Bấy chầy chưa tỏ âm hao
Ai về trong một đêm nào muội mê
Không đính ước chẳng định kỳ
Hương trời vô tận bóng dài phôi pha
Ấy trong ngọc ấy ngoài ngà
Tình như mộng tưởng ấy là quên nhau
22.2.1994
Bùi Giáng
(trích từ tập thơ: Vào chung cục thơ-La commune poétique aventure
Bùi Giáng-Ngô Văn Tao, nhà Xuất Bản Hội Nhà Văn-Việt Nam 2000)

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ