Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2009

Puerto Rico


Quế Anh (acrylic on canvass 30x40cm)
Hòn đảo - The Island

Puerto Rico

The sun burns your body, my body and my hands
To make on the sand a design of your name and mine
To love you as in the first days
To see through you, the ivory black body
A faint image of my childhood
Come and give on my lips the unhumane tropical warmth
Look and look to the infinite beyond the trees
To cover up with sunlight my blinded two eyes

Be it blue white blue the city dust
I’ll paint in darkened red your confused street
So that your black woman’s eyes be to me a shelter
From far away, from the ocean
In this room without limits
You sing me a lullaby and keep me awake
Have I to go to unknown islands
I’ll keep on remembering the bare breasts
Your black beauty short-lived sketch
For to love you the sad knowledge
That my life’s being gone

Come and give on my lips the unhumane tropical warmth
And look and look to the infinite beyond the trees
To cover up with sunlight my blinded two eyes
1976



Puerto Rico

Mặt trời nóng thiêu đốt thân em và thân anh
Anh vẽ vòng vèo trên cát tên anh và tên em
Để yêu em như một thuở nào
Để nhìn em và qua làn da đen lấp lánh hình ảnh cuả tuổi thơ
Em hãy lại gần
Đặt trên môi anh cái hôn nồng nhiệt đới
Và nhìn cho anh thật xa kia
Bên kia những hàng cây
Nắng chan hòa rạng rỡ
Mặt trời chói lòa đôi mắt anh

Bụi đường thành phố là xanh là trắng hay trắng-xanh
Anh sẽ tô con phố em ở toàn màu đỏ rộn ràng
Để trong đôi mắt em, người đàn bà da đen
Sẽ có nơi cho anh tạm trú
Từ xa kia từ trùng dương biển cả
Trong căn hộ một phòng mênh mông
Tiếng em nói vọng về lời ru ca
Vừa ru anh trầm lặng vừa giữ anh thao thức
Rồi tới ngày anh phải đi ra những hòn đảo không tên
Anh vẫn nhớ em đẹp sao bộ ngực trần
Da huyền mờ ảo trong nếp gấp của thời gian
Để thật yêu em
Anh đã biết rằng cuộc đời-hành trình ta đi
Là đi dần vào đen tối và lãng quên

Em hãy lại gần
Dặt trên môi anh cái hôn nồng nhiệt đới
Và nhìn, em ơi!, về phía xa kia
Bên kia những hàng cây
Nắng chan hòa rạng rỡ
Mặt trời đã chói lòa đôi mắt anh

Nvt 2009

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ