Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2009

Nhà thơ chó đẻ - The lost poet


Quế Anh (oil pastel on paper)
Ngoan đồng thi sĩ - The poet as a child


The Lost Poet


He has broken his heart a summer morning
With sudden vision of Angel-Beauty
Lost also his mind, the lonely poet
He would stay forever in his fancied world

In his poetry, with words and rhymes
Living anew and anew the miracle
In his silent dumb theater
He keeps on praising the angel’s beauty

But ever so little wakened to the reality
In such a fright in front of the living world
He looks like having to find back his perdition

Misery and sufferings – the human condition
His poetry becomes full of sadness
Compassion for ourselves – human beings in distress

nvt 2009

(d’après le sonnet français original : Le poète Perdu)

Thơ đáp lại của Bùi Giáng
Nhà thơ chó đẻ

Buổi mai mùa hạ lẫy lừng
Tan sầu nát trái tim từng gào kêu
Một vùng hoa lá rắc gieo
Một vùng cỏ mọc hút heo bạt ngàn
Tâm thần trí tuệ hoang mang
Giờ này đánh mất một ngày chịu chơi
Câu thơ thể lệ tót vời
Hình dung tái lập mộng đời xuân xanh
Ở trong đau đớn thập thành
Từ tân xoang tới tan tành mà ra
Niềm yêu dấu chút thiết tha
Tưởng chừng đôi lúc mở ra mắt nhìn
Như chừng một chút máu tim
Một lời vâng tạc của tin đá vàng
Tin thơ vô tận đoạn trường
Hồi sinh đứt ruột cỗi nguồn tình yêu

Bùi Giáng 1994
(Trong tập thơ : Vào chung cục thơ – La commune poétique aventure
Bùi Giáng-Ngô Văn Tao, 1994)


À sa majesté Bùi giáng, le poète
Le Poète Perdu

Il a brisé son coeur un matin de l’été
Croisé sur son chemin un ange de beauté
Ayant perdu l’esprit, le poète solitaire
Il ne quittera plus son monde imaginaire

Avec sa poésie, de ses mots de ses rimes
Il veut reconstruire le miracle passé
Et dans son théâtre muet de pantomimes
Il chante la beauté de son ange rêvé

Que de fois réveillé à la réalité
Il jette sur le monde le regard effrayé
Comme s’il retrouvait dans sa perdition

Misère et souffrances – notre condition
Sa poésie est alors remplie de tristesse
Quelle compassion pour toutes nos détresses

nvt 1994

(extrait du recueil: Vào Chung Cục Thơ – La commune poétique aventure
Bùi Giáng – Ngo Van Tao )

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ