Funeste emblème
Quế Anh Life
and the Death monster
acrylic on canvas
60x80 cm May-2012
Funeste emblême
Ce ne fut qu’un théâtre aux miroirs déformants
L’acteur qui m’est connu, revenant des lointaines
Tout seul sur la scène, va et vient titubant
Le triste reflet de mille choses humaines
Sa voix retentissante à sombrer dans la nuit
Réveiller dans l’âme les ombres des ténèbres
Désirs non-avoués, les hontes enfouies
Recouvrir le monde d’une voile funèbre
L’acteur qui m’est connu, l’image de moi-même
A retrouvé dans mon coeur le fonds de noirceur
Transcendantale antinomie, funeste emblême
Mais dans son épilogue à l’immense douceur
Il lui coule des larmes pour notre destin
De vivre dans l’étau charnel d’un Être humain
31 Mai 2012 -
Ngovantao
Ngọn cờ rách
Màn kịch đã kéo lên
sân khấu là kính gương
phản chiếu bóng người lập hình và méo mó
diễn viên mà tôi quen biết
đến từ ngàn xa
vượt phong ba biển cả
tiếng anh vang lên từ đen tối
nói lên mặt trái của sự đời
anh đi đứng như người say như sắp ngã
anh mang trên vai
những dục vọng thầm kín
những tị hiềm tội lỗi
trời đất như theo anh
chìm vào một màn đêm
Diễn viên mà tôi quen biết
anh là hình ảnh của chính tôi
anh nhận ra trong trái tim tôi
một vết nhơ sám hối
những nghịch sự bản thể
ngọn cờ rách nát của bại trận
biểu dương mù quáng và điên rồ
Nhưng lời cuối của anh
là một bài thơ
mang mang nỗi buồn uẩn khúc
anh tha thứ và nhỏ lệ
cho tất cả chúng ta
sống cả đời trói chặt
trong bản năng xác thịt
của con “vật kiêu hùng”.
1/6/2012
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ