Aragon
Au bout de mon âge, qu’aurai-je trouvé?
Vivre est un village où j’ai mal rêvé
Đời
là con đường gian truân mà ta phải đi cho hết
Sống
là luôn luôn trở về vườn quê nhà
Để
nhẹ nhàng thăng hoa với chim hót
Là
môt khoảng trời xanh trong cơn bão
Một
tia nắng vàng trong ngày mưa
Đeo
trên vai gánh nặng của phận người
Nhưng
vẫn lần mò trên cái cầu tre lửng lơ
Vượt
giòng sông của những sự đời
Là một
khoảnh khắc giữa hai con nước
Để
ngậm ngùi nhớ lại
Rằng
ta không biết tận hưởng
Tình
yêu rộng lớn muôn vàn đã đều qua
Để lại
vết thương buồn nuối tiếc
Một
chiếc lá bâng khuâng
Một
câu hát lạc nguồn
Đời
là con đường gian truân mà ta phải đi cho hết
Sống
là luôn luôn trở về vườn quê nhà
Để
tiếp tục mộng mơ hão huyền
18 Juin 2012
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ