Ảnh của Tôi
Tên:

my writings with the illustrations - painting by the little girl-artist Ngô Quế Anh, six years old (her birthday:21.9.2002) Với những bức ký họa của Ngô Quế Anh, họa sĩ nhí, sáu tuổi (sinh ngay 21-9-2002)

Thứ Ba, 1 tháng 3, 2011

Trong sáng- Les yeux de l'innocence

Quế Anh oil pastel on paper 9. 2010


Les yeux de l’innocence

Un extrait (de l’original écrit en Vietnamien)


Que je n’aie pas pu retrouver ce ruisseau

cet ancien chemin

tu saurais me redonner le bleu de l’espoir

dans ton regard limpide

Que j’aie failli à notre amour

et à nos promesses

tu me garderais le jaune trouble de l’automne

Tu me garderais ce temps de l’allure légère

au coeur de garçon mal grandi

Au bout de mes égarements

au terminal des pas perdus

tu saurais me mettre dans les mains

une poignée de terre

en guise du coin de notre pays natal

Que le monde soit rempli de souffrances

avec des rêves et des premières amours

écrasés sous la roue du temps

la poésie tarie

aux bols de riz mélangé de larmes

tu me feras de nouveau

voir le monde avec les yeux de l’innocence

et l’esprit juvenile au seuil de la vie

Que je puisse te revoir dans toute ta beauté

retrouver les ombres qui m’étaient chères

des amitiés perdues

dans un tableau scintillant de couleurs

ondulant de tendresse

aux mille reflets de la mémoire

Que je fasse fi de la fuite du temps

malgré le poids des années qui alourdissaient mon coeur

de nostalgie et de mille visions

même de silhouettes émaciées

accroupies dans leur peine et tristesse

Que la vie nous soit étrange et à désespérer

que nous soyons dans une tourmente sans fin

redonne-moi les nuages

à la couleur rose du bonheur

de brise d’embruns et de grains de lumière

avec ton image qui s’éloigne en paix

sur le chemin de digue

qui serpente vers l’horizon

2.2011



Trong sáng

Suốt đêm thâu

anh nằm nghĩ giận thấu trời xanh

bởi vì sao đã muôn đời xa cách

mà vẫn có một ngày gặp gỡ

vì sao em không là chim

và anh đây không là chim

mà vẫn có những đàn chim cùng bay bổng

trên trời mây để hội tụ ở chốn vô cùng

vì sao Ôi! Vì sao có những vì Sao

mà đời người là một đoạn đường

đưa chân thật dài không ánh sáng

vì sao phải vì sao

giữa biển cả

anh không tìm thấy được một dòng nước ngọt


Anh không tìm thấy được một dòng sông

anh không tìm thấy được một con đường

hãy cho anh Màu Xanh

hy vọng sáng ngời trong đôi mắt em

dù anh có bội tình hay lỗi hẹn

thì hãy cho anh Màu Vàng của mùa thu

hãy cho anh dáng dấp nhẹ nhàng

với trái tim của chàng trai chưa lớn tuổi

dù anh đã lạc lối dù anh đã muộn trở về

hãy đặt vào lòng tay anh nắm đất nhỏ

và anh sẽ nhận lại Quê Hương trên miếng đất này

dù nơi đây còn có người thống khổ

bánh xe lăn tan vỡ mộng nhỏ với tình đầu

còn có ai mất hết cả nguồn thơ

một bát cơm thô ứa tràn nước mắt

hãy cho anh cái nhìn ngây dại

của đứa bé non thơ

trước ngưỡng cửa vào đời

anh sẽ nhìn em kiều diễm

và nhìn lại tất cả những người anh quen

những người anh biết tự thời xưa

nhịp nhàng trong bức tranh Màu của ký ức

hãy cho anh tin không có thời gian

trong một thế giới ba chiều

dù trên vai anh nặng cả một trời tàn năm tháng

dù đôi mắt anh vẫn nhìn đăm chiêu và luyến tiếc

nhớ cả những phút nhìn người với nét mặt gầy hao

dù trời đất có eo hẹp khắt khe

và tình người có cay chua bạc đãi

hãy cho anh tất cả những áng mây trôi

hạnh phúc Màu Hồng hay Màu gió thoảng

trong một ngày mịt mù bụi nắng mưa bay

như đã để em xa trên còn đường đê rất nhỏ


Ngã đời ràng buộc phải phân chia

tâm hồn anh muôn Màu Tím Ngát

vời vợi thâu đêm người em gái

Nào đâu trong một sáng bên em

em mong manh trong sáng ngày hè

tiếng em ru lẫn tiếng chim trời

Gần xa em hay nhánh hoa vương

xao xuyến cả lòng anh đổ vỡ

trái tim anh thương lại thêm thương

mong mãi tìm em trong tia nắng

1987

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ