Sỏi đá - Les galets
Quế Anh oil pastel on paper 10.2010
Les galets
Le vent venu léger sur mes épaules
déranger la lumière du jour
troubler le reste de nos rêves
de notre amour, te souviens-tu?
J’en garde le regard étonné
le geste retenu et une question.
Nous allons de retour au coin de la rue
submergés par le soleil de midi
chercher refuge dans un jour tamisé
et je m’occupe à t’habiller en rouge
la couleur du verre de notre vin
Nous avons crié en vain aux quatre vents
ce qui nous était dû, ce qui nous était refusé
le dos au mur le geste las
le coeur chaviré
de suivre les formes changeantes des nuages.
J’aimerais religieusement t’écouter
de nouveau te regarder
debout couchée
le corps allongé
comme une terre bonne et nourricière
De l’océan infini, qu’étions-nous?
Deux galets rejetés au-delà des vagues
1884
Sỏi đá
Gió đến nhẹ trên vai anh
lung linh ánh sáng ban ngày
rối loạn giấc mơ ta còn lại
mối tình chúng ta, em có nhớ?
Anh giữ mãi những cái nhìn ngất ngưởng
những cử chỉ kín đáo, và một lời thầm hỏi
Chúng ta trở lại góc đường xưa
chìm đắm trong mặt trời buổi trưa
tìm bóng sau màn che
anh mặc lên người em áo màu đỏ
màu nâu của chén rượu nồng
Chúng ta gào ra bốn gió
những gì ta đã được những gì ta đã mất
mệt mỏi áp lưng vào tường
trái tim như tan vỡ
chúng ta nhìn theo bóng mây
bồng bềnh và trôi nổi
Anh lắng nghe em thầm cầu nguyện
nhìn thân em trải dài
như mảnh đất phì nhiêu
Trước mênh mông đại dương
chúng ta là gì đây?
Hai sỏi đá ngoài triều sóng cả
2011
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ