In memory of Bui Giang II
Quế Anh (oil pastel on paper) Tình người – A helping hand
In memory of Bui Giang
Dasein
Have no choice but be alive
Nothing else but object of bondage
Only death could be the beginning
Human being is being in loneliness
No way to get to the essence of living
The true becoming in human existence
Life is just a drama
Tragedy in sounds and furies
Deep in darkness, swell of futile words
But in your poetry, could there be a haven
To anchor for a moment of peace
The wreck that we are in the middle of chaos
Sinking in doubts and in anguish
Desperate by the edge of humanity’s abyss
Le sonnet original
A la mémoire de Bui Giang
Dasein
Rejeté dans le monde, aucun choix de sa part
Il est un Néant de loi et de servitude
Et ce par quoi la mort n’est qu’un nouveau départ
L’être humain n’est que l’être de la solitude
Pouvoir de l’univers saisir la vraie essence
Le devenir authentique de l’existence
C’est de comprendre de l’Être la tragédie
De l’Étant le drame de bruit et de furie
Au fond des ténèbres houle-vague de mots
Du fleuve de ta poésie un petit havre
Pour pouvoir y jeter notre ancre de repos!
Emergés du chaos, nous sommes des épaves
De sempiternelles questions sur nous-mêmes
Accrochés au bord de l’existentiel abîme
1998
Tưởng nhớ Bùi Giáng
Hiện là
Ở trong vũ trụ vô biên
Duyên tơ hư cấu một phần riêng ta
Cho hay sống chết chỉ là
Luân hồi một kiếp đa mang đoạn trường
Ngẫm xem trời đất không cùng
Mai sau tục lụy vẫn vòng cô đơn
Một màn thảm kịch sinh tồn
Hiện sinh giông tố gió dồn mây đen
Đêm sâu lạc lõng phiêu bồng
Câu thơ anh đó, trường giang không bờ
Cho ta bến đỗ một giờ
Dẫu rằng cành gẫy lững lờ theo sông
Thân trơ đắm đuối địa đàng
Bên bờ vực thẳm hư không cõi người
10. 2010
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ