Lời bạt - Epilogue
Quế Anh oil pastel on paper 1.2010
Epilogue
S’il a écrit une ligne, une note poétique qui a laissé une résonnance dans l’esprit du lecteur, le poète aurait fait une oeuvre.
S’il en a pris un temps de réflexion, le lecteur aurait su ouvrir son coeur à l’empathie et à la compréhension; et dans son for intérieur, il pourrait s’en poser des questions
Des questions de toujours
sur l’homme et la société
Dieu et l’humanité
“D’où viens-tu?
Où iras-tu?”
Des questions sans réponse; des questions qui dépassent l’attente humaine.
Mon ami Trinh Công Sơn, le musicien-poète, avait l’habitude de dire qu’il nous en faut savoir apporter au monde des fleurs, des sourires, des mots d’amour aussi simples que chaleureux. Chaque jour choisir une raison d’aimer la vie et le prochain, une pensée poétique pour consoler et partager les peines et les désarrois dans le dédale de la vie et de l’exil qui serait l’ultime station de notre errance terrestre.
(epilogue pour le recueil de poésie française-vietnamienne: Trinh Công Sơn-Ngô Văn Tao, Montréal 1992)
Lời Bạt
Nếu có một câu thơ, chỉ một câu thơ thôi để lại dư âm trong tâm hồn người đọc, người thi sĩ thế là đã đạt.
Nêu có một câu thơ, chỉ một câu thơ thôi, người đọc trầm tư suy nghĩ, người đọc vậy đã chân thành mở rộng trái tim mình để thu nhận và tự hỏi.…
Những câu hỏi tự ngàn xưa
Về con người về xã hội
Thượng Đế và nhân tình
“Ta đến từ đâu?
Ta đi về đâu?”
Những câu hỏi không có lời đáp. Những câu hỏi nằm ngoài thân phận của con người.
Thôi hãy biết -như người bạn Trịnh Công Sơn của tôi thường nói- mang đến cho đời những bông hoa, những nụ cười, một tiếng “mình” nhỏ bé và bao gồm. Hãy biết tiếp nhận cho mỗi ngày một niềm vui, một ý thơ để an ủi và gạt lệ cho những ai trong cái trầm đọa của cuộc đời, trong cái lưu đầy của phận người…
Bar Duluth
Montreal 30/5/1992
Ngô Văn Tao
(Lời bạt cho tập thơ song ngữ:Pháp-Việt, Trịnh Công Sơn-Ngô Văn Tao. Montreal 1992)
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ